SCP-8121: Ống sắt của Hephaestus
Phân loại: Euclid
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-8121 được lưu trữ trong một hộp đựng bằng thép gia cố, được đặt trong một buồng quản thúc tiêu chuẩn tại Khu vực-██. Buồng quản thúc được trang bị hệ thống kiểm soát nhiệt độ và độ ẩm ổn định ở mức 20 độ C và 50% để bảo quản vật liệu cấu thành SCP-8121 và ngăn ngừa sự rỉ sét. Việc tiếp cận SCP-8121 yêu cầu sự cho phép của ít nhất một (1) nhân viên Cấp 2. Nhân viên không được phép cầm nắm SCP-8121 bằng tay trần, trừ khi được sự cho phép của ít nhất hai (2) nhân viên Cấp 4 và thực hiện trong điều kiện kiểm soát nghiêm ngặt với đầy đủ trang bị bảo hộ cấp độ A, bao gồm găng tay chịu nhiệt và mặt nạ phòng độc.
Mô tả: SCP-8121 là một ống thổi bằng sắt dài 22 cm, có hình dạng phẳng, không có trọng lượng. Bề mặt ống được bao phủ bởi một lớp patina màu xanh lục nhạt, với nhiều vết chém sâu như được tạo ra bởi một vật sắc nhọn. Phân tích quang phổ cho thấy thành phần của SCP-8121 khớp với một số mẫu thiên thạch hiếm gặp, củng cố giả thuyết rằng nó được tạo ra từ vật liệu ngoài Trái Đất.
Ở giữa thân ống có khắc dòng chữ "Ηφαιστος" (Hephaestus) bằng tiếng Hy Lạp cổ đại với một kỹ thuật chạm khắc tinh xảo, cho thấy trình độ thủ công cao của người tạo ra nó. Phần đầu của SCP-8121 ban đầu dài hơn, nhưng đã bị gãy một phần, chỉ còn lại phần gốc dày hơn, tạo thành một đường ziczac lởm chởm với các cạnh bị rỉ sét và mài mòn. Trong các khe nứt của vết gãy, có thể thấy rõ lớp bụi bẩn tích tụ theo thời gian. Phần lõi kim loại bên trong vết gãy có màu xám bạc, tương phản với lớp patina bên ngoài.
Khi chạm vào SCP-8121, người ta cảm thấy một luồng khí lạnh lan tỏa, như thể nó đang hút lấy hơi ấm từ bàn tay. Cảm giác này đi kèm với sự tê tái lan dần khắp các dây thần kinh, cùng với cơn nhức mỏi âm ỉ trong tất cả các khớp xương. Tiếp xúc trực tiếp trong thời gian dài có thể gây ra hiện tượng tê liệt tạm thời hoặc hoại tử mô.
Khả năng đặc biệt:
* Tan rã: Khi SCP-8121 được một người sống cầm nắm bằng tay trần và sử dụng để đánh vào một vật thể sống (bao gồm con người), vật thể đó sẽ ngay lập tức bị tan rã ở cấp độ tế bào/nguyên tử và biến đổi thành một đám bụi mịn màu trắng. Hiệu ứng này chỉ xảy ra khi cả SCP-8121 và vật thể mục tiêu đều chạm vào nhau, và SCP-8121 được chủ động sử dụng như một vũ khí.
* Âm thanh phát ra trong quá trình tan rã giống như tiếng xương bị nghiền nát, tạo ra cảm giác ghê rợn và ám ảnh.
* Quá trình tan rã không để lại bất kỳ dấu vết nào ngoại trừ một làn khói mờ nhạt mang theo mùi hôi tanh khó chịu.
* Đám bụi này hoàn toàn được làm từ xương của nạn nhân, không có bất kỳ dấu vết nào của các bộ phận cơ thể khác.
* Đám bụi chứa DNA nguyên vẹn của nạn nhân.
* Nung chảy vật chất: SCP-8121 có khả năng nung chảy gần như lập tức bất kỳ loại vật chất nào bằng cách hấp thụ thân nhiệt của người sử dụng.
* Cơ chế: Khi SCP-8121 tiếp xúc với vật liệu, nó sẽ nhanh chóng hấp thụ nhiệt năng từ người cầm, khiến nhiệt độ bề mặt của nó tăng lên cực kỳ cao (ước tính lên đến ███ độ C). Nhiệt lượng này sau đó được truyền sang vật liệu, khiến nó nóng chảy.
* Phạm vi vật chất: SCP-8121 đã được chứng minh là có thể nung chảy kim loại, hợp kim, vật liệu hữu cơ (gỗ, thịt, xương…), vật liệu vô cơ (đá, thủy tinh, gốm sứ…) và thậm chí cả các hợp chất phức tạp như bê tông và nước.
* Tốc độ: Tốc độ nung chảy phụ thuộc vào loại vật liệu, điểm nóng chảy của nó, và lượng thân nhiệt mà SCP-8121 hấp thụ được. Trong điều kiện lý tưởng, SCP-8121 có thể nung chảy 100 cm3 thép cacbon trong vòng █ giây.
* Âm thanh: Âm thanh phát ra trong quá trình nung chảy thay đổi tùy theo vật liệu bị nung chảy.
* Giới hạn: SCP-8121 có giới hạn về lượng nhiệt có thể hấp thụ và truyền đi trong một khoảng thời gian nhất định. Việc lạm dụng khả năng này có thể khiến SCP-8121 "quá tải" và tạm thời mất tác dụng, hoặc gây ra những hậu quả khó lường. Nếu người cầm không đủ thân nhiệt, khả năng nung chảy của SCP-8121 sẽ bị giảm hoặc không hoạt động.
Nguồn gốc: SCP-8121 được phát hiện vào ngày 12/04/1899 bởi một nhóm khảo cổ học người Ý do Tiến sĩ Alessandro Ricci dẫn đầu, trong quá trình khai quật một lăng mộ cổ ở vùng ngoại ô Rome, Ý. Lăng mộ được cho là thuộc về Marcus Aurelius Valerius, một tướng quân La Mã thời kỳ đầu Công nguyên. SCP-8121 được tìm thấy bên cạnh hài cốt của Valerius, cùng với một số vũ khí và đồ tùy táng khác. Các ghi chép lịch sử cho thấy Valerius được biết đến với sự tàn bạo và khát máu của mình trên chiến trường.
Phụ lục:
* 8121-1: Ghi chép nghiên cứu của Tiến sĩ ██████:
* "Việc SCP-8121 biến đổi vật thể thành xương là một hiện tượng cực kỳ dị thường. Chúng tôi chưa tìm thấy bất kỳ lời giải thích khoa học nào cho hiện tượng này. Có giả thuyết cho rằng SCP-8121 chỉ "lọc" và để lại thành phần canxi phosphate, thành phần chính của xương, từ cơ thể nạn nhân."
* "Phân tích DNA trong đám bụi xương cho thấy nó hoàn toàn trùng khớp với DNA của nạn nhân. Điều này thật đáng kinh ngạc, vì quá trình tan rã ở cấp độ tế bào thường phá hủy cấu trúc DNA."
* "Chúng tôi đang tiến hành các thí nghiệm để xác định giới hạn và cơ chế hấp thụ nhiệt của SCP-8121. Mục tiêu là tìm hiểu cách thức nó có thể tạo ra nhiệt độ cao như vậy mà không làm tổn hại đến cấu trúc của chính nó."
* Thí nghiệm 8121-2:
* Mục tiêu: Xác định ảnh hưởng của SCP-8121 lên nhân viên Cấp D trong thời gian dài.
* Quy trình: Nhân viên Cấp D-789 được yêu cầu cầm SCP-8121 bằng tay trần trong vòng 1 tiếng và theo dõi các phản ứng.
* Diễn biến:
* Sau 10 phút, D-789 báo cáo cảm giác tê cóng và đau nhức ở bàn tay phải.
* Sau 30 phút, da tay D-789 bắt đầu chuyển sang màu xanh tím, các mạch máu nổi rõ.
* Sau 45 phút, D-789 la hét vì đau đớn và ngất xỉu.
* Kết quả: Tay phải của D-789 bị hoại tử nặng và phải cắt bỏ.
* Phân tích: SCP-8121 gây hoại tử mô do hút cạn nhiệt năng và có thể là cả năng lượng sống từ cơ thể người tiếp xúc.
* Ghi chú: D-789 được chăm sóc y tế đặc biệt.
* Thí nghiệm 8121-3:
* Ngày: 14/08/2024
* Mục tiêu: Xác định tốc độ và giới hạn nung chảy của SCP-8121 đối với các loại vật liệu khác nhau.
* Quy trình:
* Chuẩn bị các mẫu vật liệu sau, mỗi loại có 3 mẫu với khối lượng và hình dạng được tiêu chuẩn hóa:
* Thép cacbon (100 cm3, hình lập phương)
* Đồng đỏ (100 cm3, hình lập phương)
* Gỗ sồi (100 cm3, hình lập phương)
* Nước tinh khiết (100 cm3, trong bình chứa chịu nhiệt)
* Đặt từng mẫu vật liệu lên bệ đỡ chịu nhiệt trong buồng thử nghiệm ██████.
* Nhân viên Cấp D-5678 được trang bị đầy đủ đồ bảo hộ và yêu cầu cầm SCP-8121 bằng tay trần.
* Nhân viên D-5678 được hướng dẫn sử dụng SCP-8121 để nung chảy từng mẫu vật liệu, mỗi lần một mẫu.
* Ghi nhận thời gian nung chảy hoàn toàn của mỗi mẫu vật liệu bằng đồng hồ bấm giờ có độ chính xác cao.
* Theo dõi nhiệt độ bề mặt của SCP-8121 bằng camera nhiệt và các chỉ số sinh lý của nhân viên D-5678 (nhịp tim, thân nhiệt, huyết áp) trong suốt quá trình thí nghiệm.
* Kết quả:
* Thép cacbon: Thời gian nung chảy trung bình là 12 giây.
* Đồng đỏ: Thời gian nung chảy trung bình là 7 giây.
* Gỗ sồi: Thời gian nung chảy trung bình là 3 giây.
* Nước tinh khiết: Thời gian nung chảy trung bình là 1 giây.
* Phân tích:
* SCP-8121 có khả năng nung chảy cả kim loại, gỗ và nước với tốc độ rất nhanh.
* Tốc độ nung chảy phụ thuộc vào loại vật liệu và điểm nóng chảy của nó. Nước có tốc độ nung chảy nhanh nhất, tiếp theo là gỗ sồi, đồng đỏ và thép cacbon.
* Nhiệt độ bề mặt của SCP-8121 tăng lên đáng kể trong quá trình nung chảy, đạt mức cao nhất khi nung chảy thép cacbon (███ độ C).
* Không quan sát thấy sự thay đổi đáng kể trong các chỉ số sinh lý của nhân viên D-5678 trong suốt thí nghiệm.
* Ghi chú:
* Cần tiến hành thêm các thí nghiệm với các loại vật liệu khác để xác định giới hạn của khả năng nung chảy của SCP-8121.
* Cần nghiên cứu ảnh hưởng lâu dài của việc tiếp xúc với SCP-8121 đến sức khỏe của con người.
* Người thực hiện: ██████, Nghiên cứu
SCP-8121 Ống sắt của Hephaestus
sửa đổi trang: 0, chỉnh sửa lần cuối: 30 Nov 2024 06:07